AnphaNews

Anphabe

Connecting opportunities
hZWZl5Vml22UmZqExaBkb-GkoGOYcFLJpMWoq4DHo5ifmatXc6xsmWJrUr98qKellJ--oJvSpZbWnaeg0dPXytrJvrPJntaFxd3bz9PHlXbJpc-h1Fhr2XKcb1qe26OXp52oo1p0pZ9hYmqFqJ-Vqailx3-f0ptZn6tuZpyH1MLWxc_ZhmvCc5Sd3eDh

The power of Intention - Day 20 - 20/04/20

Answer hZWZl5Vmk2-Uk5uExaBkb-GkoGOYcFLJpMWoq4DHo5ifmatXc6xsmGVrUr98qKellJ--oJ_Tj6PNo5mMrs7PxrDF3N-wn8KdpcbWzNPUU3DZa55siJyl1JvYnqemiHCnbWVtb1qlm9CVcpPXoaWgfYeArlVx12ptnlqkkdTG0dSGn8Ogl2rcrJ6Uk52Gy5-pz6XfkdqvoMtan6hycKBXpaiZrKmhqKCHa6RqnHJYl6OnnNaslc2UWZ-rbmWch5eSlZqUiJ-jm3GehcPG2NWjlM-ViG3PcGChteE.
Thanh Nguyen's picture
1587522612

MY 21 DAYS TRANSFORMATION JOURNEY
DAY #20 – 20/04/20 – The power of Intention

Vì sao mình lại viết nhật ký Hành trình 21 ngày “lột xác” này? Hôm nay là ngày thứ 20 rồi, nên cũng không quá sớm để chia sẻ về điều này.

Mình rất hay nói với nhân viên câu “Gieo hành động sẽ gặt thói quen, Gieo thói quen sẽ gặt tính cách và Gieo tính cách sẽ gặt số phận”. Cuộc đời chúng ta, cứ tưởng là do ông trời quyết định, nhưng thực sự thì “ngày nay nhân định thắng thiên cũng nhiều”?. Để hướng bước đầu tiên – HÀNH ĐỘNG về kết quả cuối cùng – SỐ PHẬN, thì trước khi hành động, chúng ta phải có ý định rõ ràng và chủ động hướng hành động về đúng với ý định ban đầu. Cái này gọi là The Power of Intention – Sức mạnh của Ý Định.

Thế thì ý định của mình khi bắt đâu viết nhật ký này là gì?

Lúc đầu, chỉ đơn giản là để “Quản trị Stress”.

Bạn có biết PRESSURE (áp lực) khác với STRESS (căng thẳng) thế nào không?.

Áp lực là những khó khăn, thách thức bên ngoài. Khi ập đến nó bỗng khiến mọi việc diễn ra không như ý, khiến chúng ta không đạt được những gì đã định. Còn Stress, là “phản ứng” của chúng ta trước những kết quả không như ý đó. Do vậy, cùng với một mức áp lực như nhau, có người stress nhiều, có người stress ít hoặc có ngừời thậm chí lại thấy bình thường.

Nếu bạn đã đọc cuốn sách cực kỳ nổi tiếng “Man’s Search for meaning” của Vitor Frankl kể về trải nghiệm của một nhà tâm lý học trong trại giam Đức quốc xã thì bạn sẽ biết về câu quote kỳ diệu này “ Giữa một sự việc xảy ra và phản ứng của chúng ta đối với sự việc đó, có một khoảng lăng. Trong khoảng lặng đó, bạn có cơ hội LỰA CHỌN cách mình phản ứng. Và chính lựa chọn đó sẽ quyết định SỰ PHÁT TRIỂN & TỰ DO của chính bạn”.

Khi thời gian giãn cách xã hội bắt đầu, mình biết ngay rằng sẽ có hàng loạt sự việc không như ý sẽ diễn ra, với mình, và business của mình. Và chắc chắn những thay đổi đột ngột mang tính disruptive – “phá hủy” đó sẽ khiến mình rất dễ stress. Viết nhật ký về những gì trải nghiệm trong giai đoạn này với mình chính là cách để tạo ra “một khoảng lặng” cần thiết, cho phép mình nhìn nhận vấn đề thấu đáo hơn, để chọn một cách phản ứng tích cực hướng về những giá trị mình theo đuổi chứ không để hành động kiểu tự phát dẫn dắt cách mình hành xử và lãnh đạo team. Và quả thật, những ngày đầu mới viết, nhật ký này đã giúp mình rất nhiều trong việc có được sự ổn định tâm lý và nhìn đựợc góc nhìn mới trong gần như tất cả mọi thứ.

Khi viết tới ngày thứ 4, thì mình bắt đầu thấy mệt, và hơi chán viết. Vì mấy ngày đầu mới WFH, nói gì thì nói mình còn cho mình thời gian để ngồi nhà và làm quen mọi thứ. Sau đó khi vào lại guồng là công việc còn bận gấp đôi lúc bình thường do có quá nhiều kế hoạch phải làm lại, quá nhiều thứ mới phải chuẩn bị cho đủ loại business scenario. Mà viết thì đâu có dễ. Nhưng mình thì không bao giờ dễ bỏ cuộc.?

Để có động lực viết tiếp, lúc này thì mình đặt ra một ý định mới là phải sử dụng nhật ký này như một phương tiện để truyền cảm hứng cho chính bản thân mình (và hy vọng là cho những bạn bè có thể đang phải trải qua những tình huống giống mình). Do đó, vẫn là viết về những gì trải qua trong ngày thôi, nhưng mình dành nhiều thời gian hơn để xâu chuỗi những trải nghiệm đó với những gì mình đã thực sự trải qua trước kia để đúc rút lại thành những bài học sâu sắc hơn cho bản thân. Và mình cũng rất cảm động khi thấy những gì mình chia sẻ ở một góc độ nào đó đã có được sự đồng cảm từ các bạn.

Khi bắt đầu Caravat trước đây, lần đầu tiên mình được làm sếp của cả mấy chục người. Nên đó cũng là giai đoạn mình gối đầu giường hàng loạt các loại sách quản trị. Mình và team thậm chí còn đọc sách hàng tuần chung vói nhau nhiều cuốn của John C Maxwell, Zig Ziglar hay Jack canfield. Trong đó có một ví dụ mà mình nhớ mãi “Có không tới 10% người trên thế giới có 1 danh sách các mục tiêu họ muốn đạt được, trong đó, có dưới 3% viết ra giấy cụ thể mục tiêu đó. Tuy vậy, không phải ngẫu nhiên mà đây cũng chính là những người thành đạt, giàu có và hạnh phúc nhất trên thế giới”.

Kể từ đó, mình có một cuốn sổ ghi lại tất cả các thể loại danh sách mà mình nghĩ ra, từ 100 điều mình muốn làm trước khi chết, Những mục tiêu mình cần đạt tới trước tuổi 30/40/50 hay cụ thể Kế hoạch 1 năm / 3 năm/ 5 năm sắp tới, vv. Tất cả các danh sách này đều được mình review lại vào mỗi dịp cuối năm, gạch đi những điều đã đạt được và thêm vào những mục tiêu mới.

Khi đã làm được điều này 12 năm liên tục rồi thì mình có một tổng kết nhỏ thế này:

- Không dễ để đạt tới mọi mục tiêu mình ghi ra trong 1 năm, vì thường thì chúng ta khá “tham”, nhưng một khi đã ghi ra, trong 3-5 năm gần như mọi mục tiêu đều trở nên khả thi

- Nếu trước đây, wish list của mình hay bắt đầu bằng “HAVE”, ví dụ phải có được cái này, phải mua được cái kia, và sau đó bằng "DO” (làm được điều này, đi đươc chỗ kia...), 5 năm trở lại đây, nó thường bắt đầu bằng "BE” (ví dụ như Hạnh Phúc, Kiên Nhẫn, Bình An...)

Và nhật ký này vì thế sẽ dành cho một ý định nữa, đó là ghi lại những trạng thái BE mà mình muốn bản thân mình luôn hướng tới và cần luyện tập thêm. Không chỉ là trong những lúc khó khăn tạm thời của ngày hôm nay, đó là những phẩm chất mà mình mong rằng bất kỳ lúc nào mình cũng có thể trở thành một ví dụ đẹp. Và khi viết ra, như mình đã trải nghiệm ở trên, mình biết rằng sẽ trở thành như vậy❤️

Còn một ngày mai nữa thôi là mình sẽ khép lại hành trình này. Ngày mai, mình sẽ tổng kết cụ thể hơn những thay đổi mà nhật ký đã giúp mình trong 21 ngày qua. Trong đó chắc chắn điều mình hạnh phúc nhất là mình đã đi được tới cùng với ý định đầu tiên, và trong hành trình đó, mình đã khám phá thêm được những ý định ý nghĩa khác mà nhờ có nhật ký, những ý định đó đang từng ngày trở thành hiện thực.

(Hồ Chí Minh, chào nhé ngày thứ 20, sắp tạm biệt nhật ký rồi)

Xem thêm: 

Answer hZWZl5Vmk2-Uk5uExaBkb-GkoGOYcFLJpMWoq4DHo5ifmatXc6xsmGVrUr98qKellJ--oJ_Tj6PNo5mMrs7PxrDF3N-wn8KdpcbWzNPUU3DZa55siJyl1JvYnqemiHCnbWVtb1qlm9CVcpPXoaWgfYeArlVx12ptnlqkkdTG0dSGn8Ogl2rcrJ6Uk52Gy5-pz6XfkdqvoMtan6hycKBXpaiZrKmhqKCHa6RqnHJYl6OnnNaslc2UWZ-rbmWch5eSlZqUiJ-jm3GehcPG2NWjlM-ViG3PcGChteE.

Have something to say?

Join Anphabe for free to share and get shared on your own business topics.

Answers

    There are no answers to this question yet.
hZWZl5Vml22UmZqExaBkb-GkoGOYcFLJpMWoq4DHo5ifmatXc6xsmGVrUqeqq6KWn4_QoqrNlqDHmaiZ0dPDxMnS1svWjK2a3tyu0sXKU3DZa55siJyl1JvYnqemiHCnbWZsb1qcodqepYXRqpuTmYGi1pyczZOY2KGjnoSg15uanoTWxaLCpteFncSelmuw464.
Lazy Load...