Phát ngán với gái quê nơi công sở ???
Tôi đọc cái này ức không chịu được! Không biết mọi người có cùng cảm giác sau khi đọc xong không?
PHÁT NGÁN VỚI GÁI QUÊ NƠI CÔNG SỞ
Cái chuyện gái quê hay gái phố thì giờ ở đâu chẳng có sự phân biệt? Theo tôi thì cũng tuỳ người và tuỳ vùng miền. Nhưng nói thật, cái sự cục mịch quê mùa của một số đồng nghiệp khiến tôi khủng khiếp vô cùng. Mỗi lần đến công ty, lỡ phải tiếp xúc với những con người ấy, tôi lại tức anh ách.
Chẳng là công ty tôi cũng chỉ là một công ty nhỏ, chỉ gần 30 nhân viên, cũng chẳng gọi gì là to tát hay để tự hào về công việc mình đang làm. Nhưng cứ mỗi lần đến công ty và nhìn thấy những thành phần “quê mùa”, tôi lại chẳng còn hứng để làm việc nữa.
Chuyện là hàng năm công ty tôi có dịp để cho nhân viên là những em sinh viên mới tốt nghiệp thực tập, em nào có khả năng thì sẽ tuyển dụng luôn. Có nhiều "thành phần" đến xin việc khiến tôi phải thở dài ngao ngán...
Hôm đó, có một em tên H, tôi nhớ rõ vì cảm thấy “ấn tượng” với em này nhất. Tôi nhìn từ đầu đến chân, trời nóng nực, mồ hôi nhễ nhại, bụi bặm, quần áo thì xộc xệch, không phải nói quá nhưng có lẽ cái áo em ấy đang mặc, mẹ tôi cũng chẳng bao giờ đụng vào. Tà áo thì nhăn nhúm và đầy những vết bẩn. Không những thế, đi xin việc mà em còn đi một đôi tông trắng được "nhuộm" màu cháo lòng bẩn thỉu.
Em H được hẹn đến để gặp tôi nói chuyện. Lúc đang ngồi làm việc trong phòng làm việc, bỗng dưng tôi thấy cửa mở đánh “cạch” một cái, rồi có cái đầu thò vào. Chẳng hề có tiếng gõ cửa hay chào hỏi, em giương mắt nhìn tôi:
- Em gặp chị M!
Tôi giật tôi thót mình mẩy. Em ấy nói to đến mức cả văn phòng hơn 10 người quay ra nhìn em bằng ánh mắt như vừa xuất hiện người ngoài hành tinh. Tôi đi ra, em ấy vẫn trừng trừng mắt nhìn tôi.
Khi nói chuyện, em lớn tiếng như kiểu đang cố hét chữ vào tai tôi. Ngồi nghe em ấy thao thao "chém gió" những chuyện đâu đâu khiến tôi phát bực. Nếu một ngày gặp phải ba ứng viên như này chắc tôi tổn thọ mất.
Đó là chuyện thực tập. Hàng năm công ty vẫn có một tá các em mới ra trường kiểu "quê mùa trí thức", học thì giỏi, đầu thì to nhưng cái phong cách đến làm việc thì nhìn chỉ muốn đuổi ngay tức khắc.
Chưa kể, chuyện những cô nhân viên chính thức ở công ty tôi nữa. Tôi chẳng biết ở quê thì có được giáo dục về phép tắc hay không nhưng rõ ràng những bài học trong sách giáo khoa hay những cuốn sách về kỹ năng sống cũng được nói đến. Chẳng lẽ, bao năm ngồi trên giảng đường đều đổ đi tất, chẳng thu về được chút kỹ năng nào về giao tiếp?
Khi mấy “gái quê” đó nói chuyện với nhau hay với sếp, tôi chẳng thấy họ dùng chủ ngữ, vị ngữ hay câu cú đoàng hoàng. Họ toàn nói chuyện trống không, chẳng có một câu thưa gửi. Không những thế, họ đi vào văn phòng cũng chẳng bao giờ có kiểu gõ cửa.
“Gái quê” ở công ty tôi đi cầu thang cứ gọi là như đi duyệt binh, dép lê thì “loẹt quẹt” như quét rác. Vào văn phòng không gõ cửa, nói năng thì cục mịch: "Đang làm cái này!", "Để ở kia kia”, “ Có ai biết dùng"… Chẳng cần chủ vị, dạ vâng, thưa gửi hay hỏi han một câu cho lịch sự.
Mấy em nhân viên “quê mùa” ở công ty tôi ăn mặc, đầu tóc như kiểu mấy bà nội trợ. Quần rộng, áo sơ mi rộng thùng thình, chẳng thấy có một điểm nhấn nhá gì trên trang phục. Thỉnh thoảng có được cái áo mới thì màu mè lại lòe loẹt chói sáng cả phòng, chẳng có tí gì gọi là "gu thời trang". Những “gái quê” ấy cứ hồn nhiên nói to và cười hô hố át hết cả tiếng người khác, thỉnh thoảng mượn đồ cũng chẳng thèm trả, gặp ở công ty kiểu hồ hởi như hàng tỉ năm không gặp, tay bắt mặt mừng, hỏi nhau râm ran cả tòa nhòa.
Khi nói đến đồ smartphone hay hàng hiệu thì mắt tròn mắt dẹt: “Ôi thế á?"; "Sao lại đắt thế?"; "Có thật không?"; "Thật á?... ngu ngơ như kiểu lần đầu tiên ra thành phố.
Khi công ty mở party nho nhỏ, bảo mấy “gái quê” đi mua đồ thì ôi thôi, toàn tham đồ rẻ, hoa quả thì gần như thối, nước ngọt thì chẳng thấy chai nào có nguồn gốc xuất xứ, toàn mua kiểu mấy chai nước hàng nhái, bánh kẹo hàng cân, thậm chí mua bó hoa cũng chẳng khác gì mua bó hoa cúng…Thêm nữa, cái kiểu tay chân xuề xoà, chẳng thèm rửa tay để gọt hoa quả. Mấy anh nhân viên ở công ty tôi cũng lắc đầu ngán ngẩm và vẫn trêu nhau gọi các gái quê là “vẻ đẹp thuần Việt”.
Khi sếp nói đưa nhân viên đi ăn thì các "gái quê" toàn đến mấy hàng quán “rẻ lắm, ăn được nhiều lắm” nhưng khi đến nơi thấy hàng quán bẩn thỉu, anh em đã lắc đầu ngao ngán.
Trong công việc, khi gặp sếp, các gái quê chẳng bao giờ ngẩng đầu cao lên, lúc nào lưng cũng cúi xuống và khúm núm đến phát tội. Những việc cần lấy ý kiến tập thể thì phát biểu ú ớ như gà mắc tóc, chẳng nói được câu nào dõng dạc. Đã thế, khi nói còn ấp úng cái giọng địa phương, “l” “n” lẫn lộn nghe cực kỳ phản cảm. Thậm chí, khi sếp giao công việc, đưa địa chỉ cho đi cũng không biết đường đi thế nào. Có hôm, một “gái quê” ở công ty tôi lạc đường, phải tìm mất nửa ngày mới đến nơi, tý nữa thì làm trễ mất cái hợp đồng quan trọng của sếp.
Nói “gái quê” hay “gái phố” thì cứ bảo phân biệt vùng miền. Nhưng thực sự đó là những điều mắt thấy tai nghe vẫn đang hiện hữu hàng ngày, và chẳng phải tự nhiên người ta gọi “gái quê” với “gái phố” làm gì cả. Theo tôi thì gái nào thì gái, nhưng khi vào môi trường làm việc, hãy học tập và biết chú ý để cho bản thân làm việc một cách chuyên nghiệp nhất. Đừng lôi cái “phong cách quê” vào nơi công sở!
Theo 24h
Thực hiện bài: Quỳnh Thy
Pages
- Lê Ngọc Tuấn1370391228
Đọc xong thấy hết sức buồn cười và không tin lại có một công ty có những nhân viên như vậy!
- Với những sinh viên đã theo học ở những trường ở thành phố họ không quê đến mức độ đó khi thông tin mạng quá đầy đủ hay thông tin qua bạn bè từ các kinh nghiệm giao tiếp, văn hóa ứng xử cho đến thời trang, mỹ phẩm.... không tin là những bạn gái đó không biết! Ngay ở giữa thành phố, cái tác phong ăn mặc, di đứng, ăn nói như trên ... mình thấy tồn tại ở nhiều công ty nhà nước, công ty theo kiểu gia đình mà người thể hiện thì toàn là gái thành phố chủ yếu: đi làm thì đi trễ đã vậy còn mang theo đồ ăn sáng đến cơ quan ngồi chểnh chệ giữa văn phòng mà ăn, tụ tập tám ồn ào, mang dép lê đi lệch bệch ..., giữa giờ tranh thủ đi chợ ... Thấy ngứa mắt...
- Mỗi công ty đều có một văn hóa riêng mà người chịu trách nhiệm dẫn dắt hay rèn mọi người vào khuôn khổ chính là lãnh đạo và người trực tiếp là nhân sự. Các việc trên xảy ra chứng tỏ lãnh đạo, nhân sự và các quản lý phòng ban quá kém. Điều cơ bản đầu tiên: Tác phong và ứng xử không thực hiện được thì quản lý gì nữa!
PS: Mình xin nói chệch vấn đề tý: Hồi trước, mới vào một công ty Nhật quy mô rất lớn, mình cũng ngợp. Mới nhận việc với nhân sự nghe phán một câu " Văn hóa .... là văn hóa chửi!" mình thấy giật mình. Lúc tiếp nhận bộ phận mình quản lý thì nghe các quản lý trung gian làm thêm câu nữa " Công nhân ở đây mất dạy lắm!" ... vừa nghe cái thấy không ổn và chỉnh ngay các quản lý: Nếu nói công nhân mất dạy thì quản lý mới chính là người mất dạy, công nhân đến từ đủ vùng miền, đủ trình độ, đủ lứa tuổi... người đưa họ vào khuôn khổ, đưa vào văn hóa chung của công ty là ai, là chính các bạn nếu để xảy ra tình trạng đó thì do chính các bạn gây ra...!
-
hZWZmplolWubmpeExaBkb-GkoGOYcFLJpMWoq4DHo5ifmatXc6xsmGVrUr98qKellJ--oJ_Tj6PNo5mMrs7PxrDF3N-wn8KdpcbWzNPUU3DZa55siJyl1JvYnqemiHCnbWVtb1qlm9CVcpPXoaWgfYeArlVx12ptnlqkkdTG0dSGn8Ogl2rcrJ6Uk52Gy5-pz6XfkdqvoMtan6hybqBXlaGnsJqqW23YampqhZ2kpp6nrMGcmoZrqp5tblKTm5iYnYad2Z5om1vFxtbS1sWamYhsz2yWca3j 1
- hZWZmplolWubmpeExaBkb-GkoGOYcFLJpMWoq4DHo5ifmatXc6xsm2pTcdGrrZenVW7VbW6eUp3Zppeky9TSg5_XnJiUaoObydbWpNLZqJrYc9um2qWeroyxgVpz2W9qbVaplqqan9hSbJGdaXCtqG1snFWX0qOuyaqTmcaHn9SemZyIlWaVcJ2FneDh
-
More
hZWZmplolWubmpeExaBkb-GkoGOYcFLJpMWoq4DHo5ifmatXc6xsm2pTcdGrrZenVW7VbW6eUp3Zppeky9TSg5_XnJeYaoOgydel0tHTlqPad9Wk01hr2XKab1qox6eVoKdbcJlzZJ-rpGqccliTo6aqx6WVzZRZn6tuZZyHlZeYm5uIn6Obcp6F0drSy6OU25rKVKGpaptyhmdxaJ9sVm6xtg.. -
hZWZmplolWubmpeExaBkb-GkoGOYcFLJpMWoq4DHo5ifmatXc6xsmGVrUr98qKellJ--oJ_Tj6PNo5mMrs7PxrDF3N-wn8KdpcbWzNPUU3DZa55siJyl1JvYnqemiHCnbWVtb1qlm9CVcpPXoaWgfYeArlVx12ptnlqkkdTG0dSGn8Ogl2rcrJ6Uk52Gy5-pz6XfkdqvoMtan6hybqBXlaGnsJqqW23YampqhZ2kpp6nrMGcmoZrqp5tblKTm5iZnYad2Z5om1vFxtbS1sWamYhsz2yWca3j
- hZWZmplolWubmpeExaBkb-GkoGOYcFLJpMWoq4DHo5ifmatXc6xsm2pTcdGrrZenVW7VbW6eUp3Zppeky9TSg5_XnJiUaoObydbWpNLZqJrYc9um2qWeroyxgVpz2W9qbVaplqqan9hSbJGdaXCtqG1snFWX0qOuyaqTmcaHn9SemZyIlWaVcZ2FneDh
hZWZmplolWubmpeExaBkb-GkoGOYcFLJpMWoq4DHo5ifmatXc6xsm2pTcdGrrZenVW7VbW6eUp3Zppeky9TSg5_XnJeYaoOgydel0tHTlqPad9Wk01hr2XKab1qox6eVoKdbcJlzZJ-rpGqccliTo6aqx6WVzZRZn6tuZZyHlZeYnJuIn6Obcp6F0drSy6OU25rKVKGpaptyhmZvap1sVm6xtg..- Long (Hai) Vuong1370505208
Có bạn nào "gái phố" ở đây không? tôi đồng ý với ý kiến chia sẻ của bạn Nguyễn Ngọc Hà. Điều quan trọng là khả năng thích nghi và hoàn thiện của mỗi cá nhân. Hà Nội trước đây đến bây giờ vẫn giữ được những nét văn hóa Làng quê mà bạn.
-
hZWZmplolWubmpeExaBkb-GkoGOYcFLJpMWoq4DHo5ifmatXc6xsmGVrUr98qKellJ--oJ_Tj6PNo5mMrs7PxrDF3N-wn8KdpcbWzNPUU3DZa55siJyl1JvYnqemiHCnbWVtb1qlm9CVcpPXoaWgfYeArlVx12ptnlqkkdTG0dSGn8Ogl2rcrJ6Uk52Gy5-pz6XfkdqvoMtan6hybqBXlaGnsJqqW23YampqhZ2kpp6nrMGcmoZrqp5tblKTm5mTmIad2Z5om1vFxtbS1sWamYhsz2yWca3j
- hZWZmplolWubmpeExaBkb-GkoGOYcFLJpMWoq4DHo5ifmatXc6xsm2pTcdGrrZenVW7VbW6eUp3Zppeky9TSg5_XnJiUaoObydbWpNLZqJrYc9um2qWeroyxgVpz2W9qbVaplqqan9hSbJGdaXCtqG1snFWX0qOuyaqTmcaHn9SemZyIlWaWa5iFneDh
hZWZmplolWubmpeExaBkb-GkoGOYcFLJpMWoq4DHo5ifmatXc6xsm2pTcdGrrZenVW7VbW6eUp3Zppeky9TSg5_XnJeYaoOgydel0tHTlqPad9Wk01hr2XKab1qox6eVoKdbcJlzZJ-rpGqccliTo6aqx6WVzZRZn6tuZZyHlZeZlpaIn6Obcp6F0drSy6OU25rKVKGpaplyhmdtaIhwsbA. -
hZWZmplolWubmpeExaBkb-GkoGOYcFLJpMWoq4DHo5ifmatXc6xsmGVrUr98qKellJ--oJ_Tj6PNo5mMrs7PxrDF3N-wn8KdpcbWzNPUU3DZa55siJyl1JvYnqemiHCnbWVtb1qlm9CVcpPXoaWgfYeArlVx12ptnlqkkdTG0dSGn8Ogl2rcrJ6Uk52Gy5-pz6XfkdqvoMtan6hybqBXlaGnsJqqW23YampqhZ2kpp6nrMGcmoZrqp5tblKTm5mYlIad2Z5om1vFxtbS1sWamYhsz2yWca3j
- hZWZmplolWubmpeExaBkb-GkoGOYcFLJpMWoq4DHo5ifmatXc6xsm2pTcdGrrZenVW7VbW6eUp3Zppeky9TSg5_XnJiUaoObydbWpNLZqJrYc9um2qWeroyxgVpz2W9qbVaplqqan9hSbJGdaXCtqG1snFWX0qOuyaqTmcaHn9SemZyIlWaWcJSFneDh
hZWZmplolWubmpeExaBkb-GkoGOYcFLJpMWoq4DHo5ifmatXc6xsm2pTcdGrrZenVW7VbW6eUp3Zppeky9TSg5_XnJeYaoOgydel0tHTlqPad9Wk01hr2XKab1qox6eVoKdbcJlzZJ-rpGqccliTo6aqx6WVzZRZn6tuZZyHlZeZm5KIn6Obcp6F0drSy6OU25rKVKGpaptyhmtobZdmVm6xtg..- Hoang hoa1370877838
Tôi nghĩ phóng đại quá.Trong thời
hiện đại, tràn ngập các phương tiện thông tin đại chúng thì tôi thực sự không
tin rằng các sinh viên sau khi ra trường
lại như vậy hay nhân viên trong
công ty lại như vậy. Người việt chúng ta vẫn luôn có câu "gần mực thì đen,
gần đèn thì sáng" . Dù không ảnh hưởng hay đúng hoàn toàn trong mọi trường
hợp và mọi đối tượng. Nhưng tôi chắc chắn rằng điều này có tác động không nhỏ
trong môi trường sống và làm việc của chúng ta. Do đó, sinh viên hay nhân viên
trong công ty đó cũng phải thay đổi để thích nghi với môi trường xung quang do
cho sự thay đổi đó là nhiều hay ít. Trong các doanh nghiêp cũng không tránh được
các cái gọi là " quê" hay "gái quê" , chỉ có điều là mức độ
như thế nào mà thôi. Hơn nữa , mỗi công ty có văn hóa và định hướng riêng. Và
điều quan trọng nhất là các cấp quản lý , đặc biệt là nhân sự có vai trò rất lớn
trong vấn đề xây dựng và phổ biến văn hóa công ty. Những người cũ đã đành, những
người mới cũng sẽ theo cái đang hiện có vì "nhập gia tùy tục". Cấp quản
lý mà "quê" hay "gái quê" thì cấp dưới cũng sẽ như vậy
thôi. Ai cũng có lần trải qua cái gọi là "quê" thì mới thành "hiện
đại" hay "chuyên nghiệp" được.
Bạn ơi, buồn làm chi. Hãy mở rộng trái tim để chuyển hóa những cái
"quê" hay "gái quê" nơi công sở trở thành "chuyên nghiệp
và hiện đại". Đó là chức năng và nhiệm vụ cao cả của người làm nhân sự đó.-
hZWZmplolWubmpeExaBkb-GkoGOYcFLJpMWoq4DHo5ifmatXc6xsmGVrUr98qKellJ--oJ_Tj6PNo5mMrs7PxrDF3N-wn8KdpcbWzNPUU3DZa55siJyl1JvYnqemiHCnbWVtb1qlm9CVcpPXoaWgfYeArlVx12ptnlqkkdTG0dSGn8Ogl2rcrJ6Uk52Gy5-pz6XfkdqvoMtan6hybqBXlaGnsJqqW23YampqhZ2kpp6nrMGcmoZrqp5tblKTm5qRmoad2Z5om1vFxtbS1sWamYhsz2yWca3j
- hZWZmplolWubmpeExaBkb-GkoGOYcFLJpMWoq4DHo5ifmatXc6xsm2pTcdGrrZenVW7VbW6eUp3Zppeky9TSg5_XnJiUaoObydbWpNLZqJrYc9um2qWeroyxgVpz2W9qbVaplqqan9hSbJGdaXCtqG1snFWX0qOuyaqTmcaHn9SemZyIlWaXaZqFneDh
hZWZmplolWubmpeExaBkb-GkoGOYcFLJpMWoq4DHo5ifmatXc6xsm2pTcdGrrZenVW7VbW6eUp3Zppeky9TSg5_XnJeYaoOgydel0tHTlqPad9Wk01hr2XKab1qox6eVoKdbcJlzZJ-rpGqccliTo6aqx6WVzZRZn6tuZZyHlZealJiIn6Obcp6F0drSy6OU25rKVKGpaptyhmhpbJ5mVm6xtg.. - Thuc (Toan) Vuong1371691438
Em lại thấy ngược lại. Chắc tại em..."đen", toàn gặp gái "Hà Lội". Mà toàn là 5-7 đời sinh ra ở thủ đô mới kinh:))
-
hZWZmplolWubmpeExaBkb-GkoGOYcFLJpMWoq4DHo5ifmatXc6xsmGVrUr98qKellJ--oJ_Tj6PNo5mMrs7PxrDF3N-wn8KdpcbWzNPUU3DZa55siJyl1JvYnqemiHCnbWVtb1qlm9CVcpPXoaWgfYeArlVx12ptnlqkkdTG0dSGn8Ogl2rcrJ6Uk52Gy5-pz6XfkdqvoMtan6hybqBXlaGnsJqqW23YampqhZ2kpp6nrMGcmoZrqp5tblKTm5ySlIad2Z5om1vFxtbS1sWamYhsz2yWca3j
- hZWZmplolWubmpeExaBkb-GkoGOYcFLJpMWoq4DHo5ifmatXc6xsm2pTcdGrrZenVW7VbW6eUp3Zppeky9TSg5_XnJiUaoObydbWpNLZqJrYc9um2qWeroyxgVpz2W9qbVaplqqan9hSbJGdaXCtqG1snFWX0qOuyaqTmcaHn9SemZyIlWaZapSFneDh
hZWZmplolWubmpeExaBkb-GkoGOYcFLJpMWoq4DHo5ifmatXc6xsm2pTcdGrrZenVW7VbW6eUp3Zppeky9TSg5_XnJeYaoOgydel0tHTlqPad9Wk01hr2XKab1qox6eVoKdbcJlzZJ-rpGqccliTo6aqx6WVzZRZn6tuZZyHlZeclZKIn6Obcp6F0drSy6OU25rKVKGpaptyhmpvbZ1rVm6xtg.. - Thuy Duong1372216866
Mình cũng chân quê đây nhưng sống ở đâu thì theo đó thôi. Ngày đầu mới đi làm (năm 2006) trông mình cũng quê lắm vì trc đó chưa bao giờ được tiếp xúc với môi trường "thành phố", không biết đến internet hay máy tính, ko hình dung ra đồ công sở nó ntn chỉ biết rằng khu mình làm việc và ở ngày đó, ko có 1 ai dám mặc chân zuýp hay váy công sở đi làm (vì ko tự tin). Ngày đầu mới đi làm, mọi người thấy mình mặc "quê" lắm (mình thì ko thấy quê hehe) nhưng các chị đã tư vấn cho mình cách ăn mặc, cách vận đồ ntn cho đẹp và phù hợp nên giờ đã thay đổi rùi. Thỉnh thoảng về lại cty cũ, thấy mọi người đi làm mặc đẹp và nhìn chuyên nghiệp lắm (7 năm rùi chẳng lẽ ko thay đổi gì hihi). Thay vì ngồi đó than thở hay chê bai nta, sao không giúp người ta cải thiện nhỉ? từ ăn mặc, đi lại đến lời nói. Đâu chẳng có người này người kia nhưng vì người ta ko biết rằng người ta ăn mặc, nói năng chưa phù hợp nơi công sở thôi.
-
hZWZmplolWubmpeExaBkb-GkoGOYcFLJpMWoq4DHo5ifmatXc6xsmGVrUr98qKellJ--oJ_Tj6PNo5mMrs7PxrDF3N-wn8KdpcbWzNPUU3DZa55siJyl1JvYnqemiHCnbWVtb1qlm9CVcpPXoaWgfYeArlVx12ptnlqkkdTG0dSGn8Ogl2rcrJ6Uk52Gy5-pz6XfkdqvoMtan6hybqBXlaGnsJqqW23YampqhZ2kpp6nrMGcmoZrqp5tblKTm52SnIad2Z5om1vFxtbS1sWamYhsz2yWca3j
- hZWZmplolWubmpeExaBkb-GkoGOYcFLJpMWoq4DHo5ifmatXc6xsm2pTcdGrrZenVW7VbW6eUp3Zppeky9TSg5_XnJiUaoObydbWpNLZqJrYc9um2qWeroyxgVpz2W9qbVaplqqan9hSbJGdaXCtqG1snFWX0qOuyaqTmcaHn9SemZyIlWaaapyFneDh
hZWZmplolWubmpeExaBkb-GkoGOYcFLJpMWoq4DHo5ifmatXc6xsm2pTcdGrrZenVW7VbW6eUp3Zppeky9TSg5_XnJeYaoOgydel0tHTlqPad9Wk01hr2XKab1qox6eVoKdbcJlzZJ-rpGqccliTo6aqx6WVzZRZn6tuZZyHlZedlZqIn6Obcp6F0drSy6OU25rKVKGpaptyhmtsaZlpVm6xtg..